Chạm ngõ tháng tư

08:42 | 02/04/2024
Tháng tư vừa chạm ngõ, cả ngàn bông hoa nhãn năm cánh như những ngôi sao băng lấp lánh bay trong gió. Ngõ nhỏ nhà tôi bỗng đẹp hơn nhờ thảm hoa vàng vàng ấy.
Cây Gòn - người bạn tuổi thơ Đêm rơi về phố
Chạm ngõ tháng tư
Ảnh minh họa.

Tháng tư sang, cái rét trốn biệt thật rồi. Bầu trời thoắt bỗng như được kéo lên cao cùng thênh thang nắng gió như gần như xa. Gió nồm nam thổi thật nhẹ như muốn têm vào không gian thêm một chút hương vị mùa hè. Cây nhãn trước sân nhà tôi giấu trong mình những chùm nụ nâu từ khi nào mà vừa chạm vào tháng tư là như chạm vào nút bấm, tất cả thức dậy thay áo mới cho cây. Tấm áo vàng nhạt được cây nhãn kỳ công chuẩn bị trong suốt một năm qua khéo léo vắt lên tán lá làm sáng bừng cả một khoảng trời quê.

Quê tôi hầu như nhà nào cũng có một vài cây nhãn. Mùa hoa nhãn nở là lúc lũ trẻ chúng tôi vui nhất. Sáng cùng nhau đi học, chiều về lại cùng nhau chơi. Chúng tôi chơi biết bao trò chơi cùng hoa nhãn.

Hoa nhãn rụng xuống trải một lớp mỏng trên nền đất. Chúng tôi dùng chổi quét thật nhẹ tay để hoa khỏi lấm bẩn và cũng rất nhẹ nhàng bốc bỏ vào tàu lá chuối đã trải sẵn. “Gạo” đấy. Chúng tôi lấy hoa nhãn giả làm gạo chơi đồ hàng. Có đứa còn kỳ công lấy kim chỉ ra xâu những bông hoa nhãn bé xíu thành một chiếc vòng đeo ở cổ tay. Xinh mê đi ấy. Ngày xưa của chúng tôi không có nhiều trò chơi hay đồ chơi như bây giờ, chúng tôi chỉ chơi bằng những thứ hoa trái quen thuộc của làng quê mình. Vậy mà vui đáo để.

Tháng tư sang, cùng với trò chơi đồ hàng hoa nhãn, chúng tôi còn một trò chơi khác, kích thích hơn, vui nhộn hơn. Trò chơi với những con bọ xít. Bọ xít hoa nhãn chỉ xuất hiện khi hoa nhãn nở. Chúng trốn biệt ở đâu suốt cả năm, chỉ đợi mùa nhãn nở hoa mới xuất hiện. Trò chơi đua xe bọ xít luôn náo nhiệt và kích thích lũ con nít chúng tôi hơn cả. Khi những chiếc xe bọ xít xé gió lao đi là lúc lũ chúng tôi hò hét tưởng như vỡ cả khoảng trời quê. Đôi khi cũng vì chuyện thắng thua mà chúng tôi giận nhau, nghỉ chơi. Ấy thế mà chiều hôm sau thì đâu lại vào đấy, giận hờn hôm qua chẳng đứa nào nhớ nữa. Cứ thế, chúng tôi lớn lên bên nhau cùng những trò chơi dân dã quê nhà.

Tháng tư gói vào lòng bao nhiêu nỗi nhớ. Hoa nhãn vàng, những con bọ xít nâu, một khoảng trời quê hương đầm ấm yêu thương, tất cả đã trở thành hành trang của chúng tôi trên mỗi chặng đường đời. Tháng tư cứ gieo vào lòng người nỗi man mác nhớ thương đến kỳ lạ.

Chạm ngõ tháng tư là chạm vào miền ký ức xa xưa, nơi ấy tôi có những niềm vui bình dị. Tháng tư này quê mình hoa nhãn đã nở chưa?

Chu Minh

© 2021 Ghi rõ nguồn "laodongthudo.vn" khi phát hành lại thông tin từ website này