Đông về thức dậy yêu thương
Một thoáng chớm đông Cao nguyên mùa trở gió |
Ảnh minh họa |
Và cũng tự nhiên như thế, mùa đông đến cùng với những cơn mưa phùn lạnh lẽo. Mùa đông đến bên bậc thềm cho những cánh cửa đóng kín lại, phả hơi lạnh vào ô cửa sổ bấy lâu đã bạc màu vẫn còn đang im ỉm khóa, làm nhòe ô kính nhìn ra con đường có hàng bàng già trơ cành rụng lá, cho những nhớ thương cứ thế tượng hình trong nỗi thương nhớ xa xôi. Mùa đông, bếp củi nhà sau bỗng bập bùng ấm áp, để sớm mai thức dậy, ta tự nhiên chùng chình chậm rãi, chẳng ai gấp gáp vội vã.
Lạnh giá mùa đông làm cho những hàng cây chơ vơ vì lạnh, những chiếc lá bé nhỏ bỗng rùng mình run rẩy dưới mưa. Khóm lau sậy bên sông dập dìu sắc trắng mong nhớ một dáng người xa. Ta thương vạt cải ngồng cuối bờ đê bỗng nhuộm vàng bờ bãi. Hoa cải vàng buồn mê mải, không phải vì chờ ai chưa lấy chồng mà vì mùa đông lạnh se sắt, bàn tay mềm trống trải lại thèm da diết một bàn tay.
Ta thương những chiều đông rét mướt, ta lạc mình giữa phố tan tầm, lại thèm nồi nước sả mẹ nấu. Thèm bé lại mà rúc mình vào tấm chăn chiên ấm áp mỗi khi tắm xong, để mẹ lau tóc, để mẹ bôi cho chút dầu tràm thơm thơm. Nhớ giây phút quây quần bên nồi cháo nóng của mẹ, bếp lửa bập bùng nhảy múa dưới vách bếp thưa. Thèm bé lại và rúc đầu vào vòm ngực mẹ, nghe ấm áp vun tràn nơi căn nhà nhỏ, cho tiếng nói tiếng cười mãi vẫn cứ ngây thơ.
Ta thương những ngày mưa chạy xe trên đường xa vắng. Mưa tạt vào mắt như kim châm, mưa đông cứng hết nỗi buồn trong ta về những niềm riêng chưa một lần đặt ra tên gọi. Tâm tình cũ bỗng thức dậy nguyên vẹn cùng tháng năm, nhắc nhớ những hoài niệm, khiến lòng chênh vênh thương nhớ. Bâng khuâng đứng giữa đôi bờ suy tưởng, nghiêng bên nhớ hay ngụp lặn bờ quên. Lại ước ao thèm được ngồi sau lưng người trên chiếc xe đạp cũ, đi hết những con đường ngày xưa ta đi học, màu áo trắng ngày qua nhức nhối đến nghẹn ngào. Để ta khẽ nhắc người, đông rồi đấy nhớ về mặc thêm áo.
Ta lặng ngắm mùa đông đang trở mình ở những ngày cuối năm chùng chình bàng bạc. Bên góc ban công, những đóa sen đá đang nghiêng mình vì gió, khung cửa sổ có những hàng dây tường vi bao phủ. Ta thêm yêu mùa đông, mùa của những yêu thương ấm áp, mùa của những chậm rãi để yêu đời, yêu người. Mùa thức dậy những niềm thương đã cũ, những niềm nhớ rất sâu.
Trần Hiền
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Gần 1.000 người hưởng ứng hiến máu Ngày Chủ nhật đỏ cùng Amway Việt Nam
Ban Vận động cứu trợ Trung ương đã tiếp nhận 1.628 tỷ đồng từ các tập thể, cá nhân
Kỷ nguyên vươn mình của dân tộc bắt đầu từ tư duy và hành động
Khơi dậy tình yêu và khát vọng phát triển Thủ đô
Chính thức triển khai tiêm vắc xin sốt xuất huyết tại Việt Nam
“Con quay Đại chiến VASI 2024”: Thúc đẩy bước tiến mới trong ngành công nghiệp chế tạo
LĐLĐ quận Hoàng Mai thăm, tặng quà nhân dân bị ngập lụt tại Sơn Tây
Tin khác
Gần 1.000 người hưởng ứng hiến máu Ngày Chủ nhật đỏ cùng Amway Việt Nam
Cộng đồng 20/09/2024 21:31
Tình nguyện sửa chữa miễn phí hơn 1.000 xe máy bị hư hỏng do bão lũ cho bà con
Xã hội 19/09/2024 18:59
Hội Chữ thập đỏ TP Hà Nội: Trao quà hỗ trợ người dân tỉnh Lào Cai chịu thiệt hại do bão, lũ
Cộng đồng 19/09/2024 17:18
Mỗi buổi sáng ở quê
Cộng đồng 19/09/2024 12:59
Khu nhà tạm cư dành cho người dân làng Nủ dự kiến hoàn thành vào ngày 22/9
Xã hội 18/09/2024 18:57
Vinamilk tổ chức nhiều hoạt động Trung Thu cho trẻ em mọi miền
Cộng đồng 18/09/2024 15:47
Quỹ dinh dưỡng “Zott Monte cùng bé lớn khôn” tới với trẻ em nghèo Tây Nguyên
Cộng đồng 18/09/2024 13:41
Lễ hội Trung thu "Trăng ấm tình người" cùng sẻ chia giúp đồng bào vượt qua bão lũ
Cộng đồng 18/09/2024 06:03
Ấm lòng sự chia sẻ ngày Tết đoàn viên với trẻ em mồ côi tại TP.HCM
Cộng đồng 17/09/2024 22:05
Gần 1.000 vận động viên tham dự Giải chạy “Vì công trình xanh Việt Nam năm 2024” tại Hà Nội
Cộng đồng 17/09/2024 21:58